IV THIÊN CHÚA: ĐẤNG THÁNH HÓA

 

 

A- ÂN SỦNG

 

1)   HIỆN SỦNG

 

156- Hiện Sủng trực tiếp soi sáng trí khôn và tăng cường lòng muốn bên trong con người. (SFP)

 

157- Tác động siêu nhiên của Thiên Chúa can thiệp nơi các tài năng của linh hồn trước khi ý muốn tự do của linh hồn tác động. (DF)

 

158- Tác động siêu nhiên của Thiên Chúa chi phối các tài năng của linh hồn đồng thời với tác động tự do của con người. (DF)

 

159- Ơn siêu nhiên bên trong của Thiên Chúa (gratia elevans) tuyệt đối cần thiết cho mọi tác động có hiệu qủa tốt lành. (DF)

 

160- Ơn siêu nhiên bên trong của Thiên Chúa tuyệt đối cần thiết cho việc nhận lãnh đức tin và phần rỗi. (DF)

 

161- Người công chính cũng cần phải có hiện sủng mới làm được các tác động có hiệu qủa tốt lành. (SC)

 

162- Không có ơn trợ giúp đặc biệt của Thiên Chúa thì người công chính không thể nào bền vững đến cùng. (DF)

 

163- Người công chính không thể nào tránh được hết mọi tội lỗi, dù là tội nhẹ, trong cả cuộc sống của mình mà không có ơn đặc biệt của Thiên Chúa. (DF)

 

164- Cho dù ở trong tình trạng sa phạm, con người cũng có thể nhờ tài năng tri thức của mình biết được các chân lý đạo đức và luân lý. (DF)

 

165- Thánh Sủng không cần thiết cho việc thi hành tác động luân lý tốt lành. (DF)

 

166- Ơn Đức Tin không cần thiết cho việc thi hành tác động luân lý tốt lành. (SFP)

 

167- Hiện Sủng không cần thiết cho việc thi hành tác động luân lý tốt lành. (SFP)

 

168- Với bản tính sa phạm, nếu không có Mạc Khải Siêu Nhiên, con người không thể nào dễ dàng mà biết được một cách tuyệt đối chắc chắn và không bị lẫn lộn lầm lạc tất cả mọi chân lý đạo đức và luân lý thuộc lãnh vực tự nhiên. (DF)

 

169- Với bản tính sa phạm, nếu không có ơn cứu vãn (gratis sanans), con người không thể nào chu toàn được trọn luật luân lý và thắng vượt được tất cả các chước cám dỗ nặng nề trong một khoảng thời gian lâu dài. (SFP)

 

170- Ân sủng không thể nào tạo được bằng các việc làm tự nhiên, dù tương đáng (de condigno) hay tương hợp (de congruo). (DF)

 

171- Ân sủng không thể nào chiếm được bằng việc kêu xin xuất phát từ lời nguyện cầu. (SFP)

 

172- Con người tự mình không thể nào tạo được điều kiện tốt cho việc hưởng ân sủng. (SFP)

 

173- Bất kể tội lỗi của con người, Thiên Chúa thực sự và tha thiết muốn tất cả mọi người được cứu rỗi. (SF)

 

174- Thiên Chúa ban cho tất cả các kẻ lành đủ ơn (gratia proxime vel remote sufficients) để họ có thể tuân giữ các Giới Luật Thần Linh. (DF)

 

175- Thiên Chúa ban cho tất cả các tín hữu sa ngã phạm tội đủ ơn (gratia saltem remote sufficiens) để ăn năn trở lại. (SC)

 

176- Thiên Chúa ban cho tất cả các người vô tín ngưỡng ngay lành (infideles negativi) đủ ơn để chiếm được phần rỗi đời đời. (SFP)

 

177- Theo ấn định đời đời của mình, Thiên Chúa đã tiền định cho một số được hưởng phúc trường sinh. (DF)

 

178- Theo ấn định đời đời của mình, Thiên Chúa tiền định một số bị vĩnh viễn loại trừ vì tội lỗi của họ Ngài đã thấy trước. (DF)

 

179- Ý Muốn Con Người vẫn được tự do trước ảnh hưởng của ân sủng tác động là những gì không phải là không thể cưỡng lại. (DF)

 

180- Ân sủng dù có thực sự đầy đủ song vẫn có thể không tác  hiệu (gratia vere et mere sufficiens). (DF)